Nâng cao tính “tự phê bình và phê bình” trong nghiên cứu khoa học cho học viên đào tạo sau đại học tại Học viện Lục quân

Phát huy tính “tự phê bình và phê bình” thông qua các hoạt động học tập, nghiên cứu khoa học của học viên đào tạo sau đại học tại Học viện Lục quân
Trong quá trình đào tạo đội ngũ cán bộ quân sự có trình độ sau đại học, Học viện Lục quân luôn xác định tính tự phê bình và phê bình là yếu tố quan trọng, bảo đảm tính trung thực, khách quan, sáng tạo trong học tập và nghiên cứu. Đối với học viên đào tạo sau đại học, việc phát huy tinh thần tự phê bình và phê bình không chỉ giúp nâng cao chất lượng công trình khoa học, mà còn rèn luyện bản lĩnh, đạo đức, phong cách làm việc khoa học. Đây là những phẩm chất cần thiết của người cán bộ, nhà nghiên cứu quân sự trong kỷ nguyên mới.
Chính vì vậy, việc nâng cao tính tự phê bình và phê bình trong nghiên cứu khoa học trở thành yêu cầu thường xuyên, là bước đi cần thiết để học viên không ngừng hoàn thiện tri thức, bản lĩnh và phương pháp tư duy khoa học. Điều này góp phần xây dựng đội ngũ cán bộ quân sự vững vàng về chính trị, giỏi về chuyên môn trong giai đoạn hiện nay.
Tự phê bình – nền tảng của sự hoàn thiện trong nghiên cứu
Tự phê bình trong nghiên cứu khoa học là quá trình người học tự nhìn nhận, đánh giá lại quá trình và kết quả làm việc của bản thân một cách khách quan, trung thực. Đó là sự tự soi, tự sửa để phát hiện hạn chế, thiếu sót trong lập luận, phương pháp hoặc cách tiếp cận vấn đề.
Với học viên sau đại học/Học viện Lục quân, tự phê bình không chỉ giúp nâng cao chất lượng đề tài nghiên cứu của luận văn, luận án mà còn rèn luyện tư duy phản biện, tinh thần khoa học, khiêm tốn học hỏi. Đây là những phẩm chất cốt lõi của người quân nhân cách mạng trong bất cứ kỷ nguyên nào của dân tộc.
Trong thực tiễn, quá trình này còn thể hiện qua việc thường xuyên tự đánh giá quá trình học tập, cập nhật kiến thức mới, chủ động tiếp thu ý kiến phản biện từ các nhà khoa học, đội ngũ giảng viên nhiều kinh nghiệm, đồng đội, tổ khoa học của khoa chuyên ngành và hội đồng khoa học của Học viện.
Phê bình – động lực cho tiến bộ khoa học
Nếu tự phê bình là “tự soi”, thì phê bình chính là “tấm gương” phản chiếu khách quan từ tập thể. Trong nghiên cứu khoa học, phê bình không phải là phán xét hay phủ nhận, mà là sự trao đổi học thuật, nhằm hoàn thiện luận cứ, bổ sung tri thức, nâng cao chất lượng sản phẩm nghiên cứu.
Các buổi hội thảo khoa học, bảo vệ luận văn, luận án, thông tin chuyên đề của Học viên đào tạo sau đại học là môi trường quan trọng để học viên thực hành phê bình mang tính xây dựng, dựa trên tinh thần dân chủ, tôn trọng, khách quan và hướng tới giá trị khoa học chân chính.
Khi phê bình được thực hiện đúng đắn, người được góp ý sẽ có cơ hội nhận ra điểm yếu, điều chỉnh phương pháp; người phê bình cũng học được cách diễn đạt logic, lập luận chặt chẽ. Bởi, tất cả đều cùng hướng đến mục tiêu chung: nâng cao chất lượng đào tạo và nghiên cứu khoa học của Học viện.
Phát huy vai trò lãnh đạo, định hướng của Chi bộ và chỉ huy Hệ
Để xây dựng môi trường nghiên cứu lành mạnh, dân chủ và khoa học, Đảng ủy, Chỉ huy Hệ Đào tạo Sau đại học và Giảng viên cần phát huy vai trò lãnh đạo, định hướng, tạo cơ chế khuyến khích tinh thần tự phê bình, phê bình trong học viên thông qua việc phát huy hiệu quả vai trò các chi bộ, chi ủy, chỉ huy các lớp cao học và nghiên cứu sinh.
Thông qua sinh hoạt ngày phương pháp hàng tuần, sinh hoạt khoa học ở khoa chuyên ngành, tổ khoa học các lớp, Hệ và khoa chuyên ngành cần duy trì hiệu quả việc góp ý, phản biện giữa giảng viên và học viên; gắn đánh giá học tập, nghiên cứu với thái độ tiếp thu, sửa chữa và tinh thần hợp tác.
Qua đó, nhiều đề tài, luận văn, luận án sẽ đạt chất lượng cao, mang tính thực tiễn, sáng tạo, đóng góp thiết thực vào công tác tham mưu, chỉ huy, huấn luyện và phát triển khoa học nghệ thuật quân sự.
Xây dựng văn hóa khoa học “tự soi – tự sửa – cùng tiến bộ”
Nâng cao tính tự phê bình và phê bình không chỉ là yêu cầu trong nghiên cứu khoa học, mà còn là một nét văn hóa đặc trưng của môi trường đào tạo học thuật trong quân đội chính quy.
Mỗi học viên sau đại học cần xem việc tự đánh giá, lắng nghe và phản biện như một phần tất yếu của quá trình học tập, không né tránh sai sót, không ngại va chạm, sẵn sàng tiếp thu cái mới để tiến bộ.
Đồng thời, các giảng viên, cán bộ hướng dẫn cần tiếp tục đổi mới phương pháp hướng dẫn, tăng cường trao đổi, đối thoại học thuật, khơi dậy tinh thần nghiên cứu độc lập và tự chịu trách nhiệm của người học.
Phát huy tính tự phê bình và phê bình trong nghiên cứu khoa học chính là rèn luyện bản lĩnh trí tuệ và đạo đức khoa học cho học viên đào tạo sau đại học Học viện Lục quân. Đó cũng là con đường để mỗi học viên hoàn thiện mình, góp phần xây dựng Học viện trở thành trung tâm đào tạo, nghiên cứu khoa học quân sự chính quy, mẫu mực, tiêu biểu, xứng đáng với niềm tin của Đảng, Nhà nước và Quân đội trong kỷ nguyên mới./.
N.T.C.P.D





