• :
  • :
Học viện Lục quân: "Kiên định vững vàng - Đoàn kết nhất trí - Chủ động sáng tạo - Khắc phục khó khăn - Hoàn thành nhiệm vụ"
Học tập và làm theo TT, ĐĐ, PC HCM

Học tập và làm theo TT, ĐĐ, PC HCM

Phòng, chống diễn biến hòa bình

Phòng, chống diễn biến hòa bình

Tìm kiếm

Tìm kiếm

Liên kết website
Thống kê truy cập
Hôm nay : 572
Tháng 11 : 16.591
Tháng trước : 53.844
A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Người thầy mặc áo lính - tấm gương tận tụy và kiên trung giữa đời thường

Trong cuộc đời mỗi con người, có những người thầy để lại dấu ấn không phai - không chỉ bởi những bài giảng sâu sắc mà còn bởi nhân cách, bản lĩnh và tấm lòng tận tụy của họ. Với chúng tôi, những giảng viên, học viên Khoa Trinh sát (Học viện Lục quân) - Thầy Nguyễn Đình Mão chính là một người như thế: một người thầy mặc áo lính, giản dị mà vĩ đại, kiên trung mà nhân hậu, người đã dành trọn cả thanh xuân và cuộc đời mình cho Tổ quốc và cho sự nghiệp trồng người nơi mái trường Quân đội.

Thầy Nguyễn Đình Mão

Từ miền Lam Hồng nắng gió đến chiến trường khốc liệt

Thầy Nguyễn Đình Mão sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Lam Hồng, vùng quê giàu truyền thống cách mạng - nơi những câu ví giặm Sông Lam ngân vang cùng dòng lịch sử hào hùng. Tuổi thơ của thầy thấm đẫm mùi gió Lào cát trắng, thấm đẫm tinh thần chịu thương chịu khó, ý chí kiên cường của người dân xứ Nghệ. Chính nơi ấy đã hun đúc trong thầy phẩm chất nghị lực, kiên trung và tinh thần vượt khó - những giá trị đã theo thầy suốt hành trình binh nghiệp.

Sau khi hoàn thành chương trình phổ thông trung học năm 1986, thầy Mão lên đường nhập ngũ và thi vào Trường Sĩ quan Đặc công. Tốt nghiệp ra trường, chàng sĩ quan trẻ tuổi ấy đã tình nguyện vào Nam, về công tác tại Tiểu đoàn Đặc công 208, Quân khu 9, giữa vùng sông nước Cửu Long hiền hòa nhưng cũng đầy gian nan và thử thách.

Những năm tháng chiến tranh biên giới Tây Nam, thầy Mão - khi ấy là một sĩ quan trẻ đã cùng đồng đội tham gia trong đội hình Mặt trận 979, trực tiếp chiến đấu chống lại bè lũ diệt chủng Khmer Đỏ, bảo vệ bình yên cho đất nước Chùa Tháp. Họ không chỉ chiến đấu vì Tổ quốc mình, mà còn vì tình hữu nghị quốc tế cao cả - “Giúp bạn là giúp mình”.

Trong những năm tháng cam go ấy, biết bao đồng đội đã ngã xuống, biết bao mất mát, hi sinh thầm lặng. Còn thầy, sau bao trận chiến đã mang trong mình những vết thương không chỉ trên thân thể mà cả trong tâm hồn. Nhưng ngay cả khi đạn bom đã lắng, người lính Đặc công Nguyễn Đình Mão vẫn tiếp tục ở lại cùng đơn vị, góp phần giúp nhân dân Campuchia khôi phục đời sống, xây dựng lại kinh tế, giáo dục, y tế, giao thông, ổn định đất nước bạn sau chiến tranh.

Đó là những năm tháng không thể nào quên - thời máu và hoa, thời mà tuổi trẻ của thầy được tôi luyện trong khói lửa và gian khổ, để sau này trở thành chất liệu quý giá hun đúc nên phẩm chất cao đẹp sáng trong của một người thầy, một người lính trọn vẹn nghĩa tình.

Hành trình tri thức - Người lính trở thành người thầy

Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quốc tế cao cả, thầy trở về Tổ quốc trong niềm hân hoan của chiến thắng, cùng bao ký ức về những đồng đội còn nằm lại nơi đất bạn. Năm 1999, thầy được cử đi học tại Học viện Lục quân - nơi đào tạo những người chỉ huy ưu tú cho Quân đội nhân dân Việt Nam.

Tốt nghiệp chuyên ngành Quân báo - Trinh sát, thầy được giữ lại trường công tác, chính thức bước sang một chặng đường mới - người thầy mặc áo lính của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Hơn hai mươi năm đứng trên bục giảng, thầy Nguyễn Đình Mão luôn mang trong mình tinh thần của người lính đặc công trận mạc “Kiên định, chính xác, sáng tạo và luôn hướng tới hành động”. Với thầy, mỗi bài giảng không chỉ là truyền đạt kiến thức chuyên môn cho người học, mà còn là dịp để truyền lửa - lửa của trách nhiệm, của lý tưởng và cả lòng trung thành với Tổ quốc ngàn năm văn hiến.

Thầy từng tâm sự: “Là một đảng viên, cán bộ giảng viên trong một học viện có uy tín của Quân đội, với hơn 60 tuổi đời, 41 năm tuổi quân và gần 40 năm tuổi Đảng - “Tôi chỉ mong sao thế hệ học viên hôm nay luôn giữ vững bản lĩnh, phẩm chất và niềm tin như người lính năm xưa”. Những lời nói giản dị ấy chứa đựng cả một hành trình đời đầy gian khổ, tự hào và cống hiến.

Người thầy tận tụy và mẫu mực

Trong công việc, thầy Mão luôn là người đi đầu. Từ vị trí giảng viên, rồi cán bộ bộ môn, Phó Chủ nhiệm Khoa, đến Bí thư Chi bộ… ở bất cứ cương vị nào thầy cũng thể hiện rõ tinh thần trách nhiệm, sự tận tâm và lòng nhiệt huyết. Thầy luôn trăn trở: Làm thế nào để mỗi bài giảng sinh động hơn, thực tiễn hơn, để học viên không chỉ học “Đúng”, mà còn học “Thật”. Với phương châm “Dạy người trước khi dạy chữ”, thầy dành nhiều thời gian hướng dẫn đồng nghiệp, đặc biệt là đội ngũ giảng viên trẻ, ứng dụng phương pháp dạy học tích cực và công nghệ thông tin trong giảng dạy.

Nhờ đó, Khoa Trinh sát - Học viện Lục quân liên tục nhiều năm liền được đánh giá là một trong những đơn vị có phong trào giảng dạy, nghiên cứu và ứng dụng công nghệ mạnh mẽ nhất. Và phía sau thành công ấy là hình bóng của một người thầy âm thầm phấn đấu, lặng lẽ hy sinh và miệt mài cống hiến - Thầy Nguyễn Đình Mão.

Các thế hệ học viên từng được học thầy đều nhớ mãi hình ảnh người thầy với giọng nói trầm ấm, ánh mắt tinh anh, dáng vẻ rắn rỏi, phong thái khoan thai mà nghiêm nghị - đúng chất của một người thầy mặc áo lính từng trải qua trận mạc. Với chúng tôi, mỗi bài giảng của thầy không chỉ là tri thức, mà còn là cả tấm lòng, một bài học về lòng yêu nước, về bản lĩnh người chiến sĩ Quân đội Nhân dân Việt Nam Anh hùng.

Trọn đời vì sự nghiệp “Trồng người trong quân ngũ”

Gần nửa đời người gắn bó với màu áo lính, hơn hai mươi năm liên tục đứng trên bục giảng, thầy Nguyễn Đình Mão đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng đồng nghiệp và học trò. Thầy từng nói vui rằng: “Chiến trường ngày xưa là lửa đạn, còn chiến trường hôm nay là bục giảng - nơi người lính tiếp tục chiến đấu với cái dốt, cái lười, cái cũ kỹ và bảo thủ”.

Đó là một cách ví đầy tinh tế nhưng rất thật, dù nay đã bước sang tuổi 60, sức khỏe bị bào mòn bởi những vết thương cũ, thầy vẫn không ngừng tận tụy với nghề. Mỗi sáng, người ta vẫn thấy bóng dáng thầy trong bộ quân phục thẳng nếp, bước đi khoan thai mà dứt khoát, đến lớp với nụ cười hiền hậu trên môi.

Khi đã đủ điều kiện nghỉ ngơi, thầy vẫn chọn ở lại thêm một thời gian, vừa để truyền lửa cho thế hệ sau, vừa để tiếp tục đóng góp cho Khoa Trinh sát - nơi thầy xem như ngôi nhà thứ hai. Bởi với thầy, “Nghỉ hưu là nghỉ việc hành chính, chứ chưa bao giờ là nghỉ cống hiến”

Tấm gương sáng cho thế hệ trẻ noi theo

Nhân dịp kỷ niệm 43 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam (20/11/1982 - 20/11/2025), khi nhớ về thầy Nguyễn Đình Mão, chúng tôi - những đồng nghiệp, học viên và thế hệ giảng viên trẻ sau này- đều tràn đầy niềm tự hào và lòng biết ơn sâu sắc. Thầy không chỉ là một người lính, một giảng viên, mà còn là biểu tượng của tinh thần “Người thầy mặc áo lính” - Mẫu mực, tận tụy, kiên trung và giàu lòng nhân ái.

Trong bối cảnh giáo dục - đào tạo trong Quân đội đang không ngừng đổi mới, thế hệ giảng viên hôm nay càng phải nỗ lực nhiều hơn để xứng đáng với công lao, tâm huyết của những người đi trước. Học ở thầy không chỉ là học kiến thức chuyên môn, mà còn học cách sống, cách làm việc, cách giữ cho ngọn lửa nhiệt huyết luôn cháy trong tim dù ở bất kỳ cương vị nào.

Lời tri ân gửi đến người thầy áo lính

Khi viết những dòng này, hình ảnh thầy Mão vẫn hiện lên trong tôi thật gần gũi: Mái tóc bắt đầu điểm bạc, ánh mắt vẫn tinh anh, giọng nói vẫn trầm ấm, nụ cười vẫn hiền hậu. Thầy giản dị như chính con người xứ Nghệ - không ồn ào, không phô trương, nhưng lặng lẽ tỏa sáng bằng đức độ, tri thức và lòng tận hiến.

Cuộc đời thầy là minh chứng sống động cho một chân lý giản dị mà sâu sắc: “Người thầy không chỉ dạy điều đúng - mà còn sống đúng để dạy người khác.” Và với chúng tôi, những người được học, được làm việc cùng thầy, được chứng kiến thầy miệt mài từng trang giáo án, từng bài giảng, thì đó là một vinh dự, một may mắn và một niềm tự hào khó diễn tả thành lời.

Xin gửi đến thầy Nguyễn Đình Mão - người thầy mặc áo lính, người chiến sĩ tận tụy - lòng biết ơn chân thành và sâu sắc nhất. Chúc thầy luôn mạnh khỏe, tiếp tục là ngọn lửa soi đường cho thế hệ trẻ, để tinh thần của người lính - người thầy mãi mãi được truyền lại, lan tỏa và sống mãi trong tim mỗi học trò./.

N.T.C


Tác giả: KTS. Nguyễn Tiến Công
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Thông báo mới
Thư viện ảnh
Thăm dò ý kiến
GIAO DIỆN

Bạn thấy giao diện của trang website Học viện Lục quân như thế nào?